TRẢI NGHIỆM NĂM CUỐI - TẬP 1
Chào các bạn hữu duyên hihi,
Thời gian qua tuy mình không đăng bài trên trang blog này, nhưng mình vẫn cố gắng ghi lại và viết lại vài điều ở một trang word các nhân lưu sẵn trên laptop của mình nè. Khoảng thời gian tháng 2, tháng 3, tháng 4, vừa qua, mình đã trải qua khá nhiều điều. Mình sẽ kể lại dần dần nhé!
CÂU CHUYỆN LÀM VIỆC NHÓM GIAN NAN VÀ CÁI KẾT NHẸ NHÀNG.
Tháng 2 là tháng bắt đầu học phần Tiếng Anh Khách sạn - Du lịch, một học phần làm mình cảm giác như đang sống dở chết dở. Cái cảm giác lần đầu mình trải nghiệm một điều khủng khiếp nằm ngoài mong muốn của mình, bất đồng quan điểm giữa các thành viên trong nhóm, làm trưởng nhóm thất bại, quay cuồng với những thứ mới lạ không nằm trong phạm vi thích ứng và thích thú của bản thân hết tuần này sang tuần khác, làm trễ nãi những học phần khác, những việc khác mình thích. Cứ thế cho đến khi tuần học cuối cùng kết thúc. Và bắt đầu đến kỳ thực tế tháng tư vừa rồi.
Trong khoảng thời gian đầu, mình đã rất chật vật với việc thực hiện vai trò trưởng nhóm. Đây là mình tự nguyện thử thách bản thân ở cương vị mới, cương vị mà bản thân luôn né tránh. Dù không hoàn thành tốt vai trò mới, thế nhưng, mình cảm nhận được dường như có một luồng sức mạnh khiến mình không chùn bước, không ngại thách thức, mình điều khiển mọi hành vi và suy nghĩ vừa cả con tim và lý trí sắc bén. Nhìn lại chặng hành trình không mấy suôn sẻ ấy, mình cảm thấy tự hào và biết ơn vì bản thân đã không ngừng thuần hóa trái tim và luôn hướng về tia sáng của những nguồn năng lượng tích cực để có thể vượt qua vực thẳm của tuyệt vọng. Cảm ơn các bạn đã cho mình cơ hội để thực tập kiềm hãm tính khí không tốt đang chế ngự cánh cửa cảm thông trong lòng mình. Trong quá trình thực hành ấy, mình đã có những cảm xúc rất 'độc hại', mình bực bội, mình mất kiểm soát và buông lời 'vô tâm' với các bạn. Ngay sau giây phút mình thực hiện những cử chỉ, điệu bộ, phát ngôn không lý trí ấy, tim mình đã thắt lại, não bộ không ngừng tự vấn tất cả các tế bào anh em khác, tại sao lại hành xử thiếu trái tim như vậy? Trái tim sao lại loạn nhịp yêu thương thành nhịp sôi sục máu chiến thế kia? Mình dần dần hiểu hơn, bản thân không phải đang cố tình làm sai, mà đó là điều tất yếu trên hành trình rèn nhân cách. Mình nhận ra để thực hiện hạnh trình ấy đòi hỏi bản thân mình luôn luôn ý thức về tất cả mọi việc mình làm, mọi lời nói, mọi cử chỉ,...để sửa sai và đi đến hoàn thiện một cốt cách thanh cao, một nhân cách thiện lương đúng nghĩa.
Vì ý thức được mục tiêu sống của mình là mở rộng sự thấu hiểu, giúp ích cho đời thế nên trong tâm thức mình luôn hiện hữu chiếc gương ngầm soi sáng những nỗi bứt rứt, những lỗi lầm mắc phải để phát hiện và sửa đổi. Vậy nên, dù chưa hiểu nhau, dù có bất đồng, hay bất cứ uất ức gì với các thành viên, mình cũng không cảm thấy ghét khi nhìn thấy họ. Cảm xúc ấy xuất hiện trong ngữ cảnh làm nó xuất hiện và rồi không dính dáng gì đến những tình huống nói chuyện bình thường. Hay nói cách khác, cảm xúc cá nhân không bị xen lẫn vào tinh thần lúc làm việc chung. Đây chính là thành quả lớn đầu tiên mà mình đã chạm tới được trong hành trình thực hành quản lý cảm xúc cá nhân. Mình càng thêm tin tưởng ở bản thân rằng, mình sẽ thực sự chạm đến trạng thái thư thái mà mình hằng mong ước.
Đến kỳ thực tập mình đã rời nhóm và tham gia một nhóm khác. Vì học phần này làm việc nhóm và có sự liên kết với kỳ thực tế, để tiện thì nhóm học học phần này sẽ tiếp tục đồng hành cùng nhau ở kỳ thực tế luôn. Khi rời đi mình vẫn giữ thái độ vui vẻ, không có bất cứ cảm xúc tiêu cực nào với các bạn. Mình nhận thấy, việc nghĩ tốt sẽ mang lại những ảnh hưởng tích cực rõ rệt. Thế nên, dù có khó khăn thế nào đi nữa, mình cũng sẽ luôn tin và hy vọng điều tốt đẹp sẽ đến.
CÂU CHUYỆN THỰC TẬP THỰC TẾ THÁNG 4 - 10/4-12/04/2023
Mình lại tiếp tục đại diện nhóm mới. Lần này, mình cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều so với lần trước đó (học học phần Tiếng Anh Khách sạn Du lịch). Mình trở nên mạnh dạn hơn trong việc nhắc nhở, đôn đốc các bạn đúng giờ của đoàn. Mình biết chấp nhận buông bỏ những thứ không cần thiết, và tập trung làm tốt điều cần thiết, đó là nhiệm vụ trưởng nhóm. Song song với đó là hoàn thiện mình.
Chuyến đi thực tập thực tế kéo dài 3 ngày 2 đêm, thoáng qua như một cái chớp mắt vậy. Mình và các bạn trong nhóm hợp tác hòa nhã với nhau. Ai cũng vui vẻ và nhiệt tình hỗ trợ nhau. Mình rất quý tinh thần này. Tuy đợt thực tập thực tế diễn ra nhanh, nhưng để góp phần làm cho chuyến đi có ý nghĩa thì khâu chuẩn bị không phải ngày một ngày hai.
Trước ngày đi thực tập khoảng nửa tháng mình đã rục rịch lên danh sách đồ cần mang theo, đồ ăn cần chuẩn bị sẵn. Mình mua sẵn sàng, và xếp đồ sẵn sàng và đảm bảo không quên những thứ cần thiết nhất như cục sạc, hay bàn chải đánh răng,... Chuẩn bị nước uống. Chuẩn bị nội dung cho phần quay video thật kỹ. Mình đã thành công trong việc thiết lập một file google doc để tất cả các thành đều có thể xem và chỉnh sửa một cách nhanh chóng, dễ dàng và tiện lợi. Đảm bảo các bạn nắm rõ phần nội dung của mình, và không quên nhắc nhở chính mình chuẩn bị cho tốt.
Về phần chuẩn bị cho cá nhân. Mình đã lên kế hoạch mua kem chống nắng, son và dưỡng ẩm, nên mình đã tự đi làm thêm một khoảng thời gian ngắn, tranh thủ thời gian rảnh để làm, vẫn ưu tiên việc học ở trường nên mình cũng cân nhắc thời gian đi làm và học khá ổn. Và thế là mình cũng góp đủ tiền mua vài thứ để chăm da, hihi. Mình bắt đầu yêu bản thân bằng cách học cách làm mình trở nên tươi tắn hơn một chút, một chút thôi nha, hihi.
Và mọi sự chuẩn bị đã ổn. Đến ngày xuất phát, tất cả các thành viên đều đến sớm. Mình vui lắm!
Bắt đầu khởi hành đến Đà Nẵng - Hội An. Ngày đầu mình đi chợ đêm Sơn Trà, điều làm mình thích thú nhất đó là, khách nước ngoài rất nhiều, rất đa dạng. Mình bị phấn khích í. Nhưng mà cái quần jeans 9 tất dì cho mình hơi rộng huhu, nên mình đi không được thoải mái lắm. Mình với bạn đi dạo vài dòng rồi đặt grab về lại khách sạn. Phải nói rằng, đây là khoảng thời gian mình cảm nhận được rõ mình yêu bản thân, và bắt đầu chăm cho vẻ ngoài một chút ấy. Mình thấy lạ nhưng cũng lắm thú vị. Khi đi ra ngoài,tinh thần tươi vui, tràn đầy năng lượng lắm hihi.
Ngày thứ hai, vào buổi sáng đoàn khởi hành đi chùa Linh Ứng ở Bán đảo Sơn Trà, chiều đi Hội An đến tối. Vì đồng phục khi quay ở Phố cổ Hội An tự do, nên mình chọn mặc một chiếc váy của cô Nhung cho mình, chiếc váy mình cũng rất thích, vừa nhẹ nhàng, vừa tinh tế, vừa lịch thiệp. Mình cảm giác rất háo hức quay nhanh để đi khám phá khu phố cổ này. Tiếc là, thời gian không nhiều nên mình vẫn chưa có trải nghiệm gì ở đây, mình rất muốn quay lại lần nữa để được ngắm nhìn, cảm nhận vẻ đẹp văn hóa, lịch sử và con người nơi đây. Cùng với đó là một chiếc máy ảnh để lưu lại những khoảnh khắc đẹp đã lướt qua. Lần thực tập này, mình chẳng lưu lại được gì trong chiếc điện thoại 32 GB đã đầy dung lượng, chỉ có thể nghe, nhắn tin và gọi điện. Nhưng, may mắn vẫn có vài tấm ảnh các bạn chụp lại, và cả kho lưu trữ tạm thời là trung tâm não bộ hhhee.
À, trong lúc quay video ở nhà cổ Tấn Ký, mình vô tình thấy một anh chụp ảnh mình, thế là phải quay lại video vài lần, cứ hễ ảnh đưa máy ảnh lên mà mình thấy đang hướng về phía mình là mình không nói được tự nhiên nữa ấy. Thấy mình không thoải mái khi tiếp tục quay nên anh ấy cũng đi chụp chỗ khác hihi. Lúc ấy mình tranh thủ quay cho xong, vì chưa xong nên mình cũng chưa kịp nghĩ đến việc nói chuyện giao lưu với ai hết, chứ mình thấy ai có tài năng gì là mình cũng tò mò lắm. Vì mình cũng có hứng thú với chụp ảnh í (là người cầm máy chụp chứ không phải là người được chụp hhee), nên lúc anh đó chụp ảnh, trong đầu mình đã nghĩ quay xong sẽ hỏi anh đó cách chụp ảnh các thứ, mà ai có ngờ ảnh chụp mình luôn. Chắc tại mình chưa quen với việc người lạ chụp ảnh á.
Lần đi thực tập thực tế này có nhiều thứ mới mẻ và lần đầu với mình lắm, như việc mặc váy đi xuống phố nè, tết tóc rồi điểm chút son, thoa lớp kem chống nắng và một chút phấn nước. Mình cảm thấy một Saella khác lắm, một Saella năng lượng, cởi mở, tươi tắn, một chút xinh xắn nữa hhheee. Mình thấy lạ mà thú vị ấy. Mình tập make up đơn giản với những thứ mình có ở trên trước khi đi thực tế, các bạn phòng ký túc xá của mình bảo mình biết yêu rồi hhheee. Mình chỉ biết cười thôi, vì mình biết yêu thật, mà là yêu bản thân cơ, chứ không phải yêu đương hihi.
Ngày thứ ba là ngày mình về lại Quy Nhơn. Lên xe và đi về thôi😄.
Có cơ hội được đi mình muốn đi bằng chiếc xe máy để không bị say xe. Muốn đi đâu cũng được, không phụ thuộc vào ai.
Câu chuyên hôm nay tạm dừng ở đây nhé!
Cảm ơn các bạn đã đọc hết câu chuyện của mình nhé!
Vui vẻ, bình an mọi người nhé!
(Mình có chỉnh sửa video rồi mà nặng quá nên không tải lên đây được. Mình định sẽ tải nó lên youtube để bạn bè yêu thương ủng hộ mình cùng vui 😍)
Nhận xét
Đăng nhận xét